Đuyên Hồng

Nhớ Thương Ơi


Trói nỗi nhớ bơ vơ về phía ấy
Khát môi mình một chút tình ngây
Xua ký ức tìm miền miên viễn
Thấy hư hao thương nhớ mắt cay đầy


Ta tiếc lắm những đêm trời hoang vắng
Bên sông trăng uống trọn cốc tình say
Tay làm lược trên trời mây ta chải
Suối tóc nào mềm mại chảy hai vai


Phút đau đớn không một lời từ giã
Em đã đi mờ mịt bụi đường xa
Ta đứng đợi giữa đời gió nổi
Em nơi đâu trong dãy Ngân Hà


Giờ ở đấy có phải là đêm là tối
Ánh sao Hôm vồi vội kiếm trời tây
Và đêm nay chốn đường khuya héo hắt
Bao nhân tình phải xa cách chia tay


Ta đã xa, đã quyên! Không hẳn thế
Em trong mơ vẫn lặng lẽ đi về
Nét thanh thoát ngây thơ như tranh vẽ
Những đêm dài khi chợt tỉnh cơn mê


Có hôm nào giữa cuộc đời cô độc
Bỗng gặp người trong mộng ước xưa
Ta sung sướng dằn lòng không bật khóc
Nhớ thương ơi! Nói mấy cho vừa….

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Thương Ơi"